Khi chán nản là một phúc lành – When boring is blessful
Cơ bản
Tóm tắt
Nội dung
14/07/2019
Thuộc mục:
Ảnh tiêu đề:
HiệnHiện
Tên:
Khi chán nản là một phúc lành – When boring is blessful
Thẻ Keywords (67 ký tự):
Khi chán nản là một phúc lành – When boring is blessful
Thẻ Description (160 ký tự):
Tôi đang có một cảm hứng lớn lao để viết về sự chán nản. Không phải bởi vì tôi không chán, mà bởi vì tôi đang trong đỉnh điểm của sự chán nản. Có lẽ vậy!
Thiết lập:Duyệt: Duyệt - Loại tin: Mới - ---Chia sẻ---
Url nguồn:
Tóm tắt (Chỉ viết ngắn gọn ko viết dài quá)

webID: 25CF551050660A9B47258503000EB7B9
<h3><b>Ch&aacute;n nản l&agrave; một ph&uacute;c l&agrave;nh?</b></h3>
<p>T&ocirc;i đang c&oacute; một cảm hứng lớn lao để viết về sự ch&aacute;n nản. Kh&ocirc;ng phải bởi v&igrave; t&ocirc;i kh&ocirc;ng ch&aacute;n, m&agrave; bởi v&igrave; t&ocirc;i đang trong đỉnh điểm của sự ch&aacute;n nản. C&oacute; lẽ vậy!</p>
<p><br>
T&ocirc;i từng đọc một cuốn s&aacute;ch, trong đ&oacute; c&oacute; &yacute; rằng: thế giới cứ tr&ocirc;i qua một khoảng thời gian cụ thể ph&aacute;t triển trong h&ograve;a b&igrave;nh ổn định th&igrave; con người lại trở n&ecirc;n nh&agrave;m ch&aacute;n. Đ&oacute; l&agrave; thời điểm họ bắt đầu g&acirc;y ra c&aacute;c cuộc chiến tranh. V&acirc;ng, chiến tranh, tội &aacute;c lớn nhất lịch sử nh&acirc;n loại, kh&ocirc;ng chỉ được bắt đầu bằng sự tham lam m&agrave; c&ograve;n bởi sự nh&agrave;m ch&aacute;n. Những người l&atilde;nh đạo, những vua ch&uacute;a uy quyền, những người gi&agrave;u c&oacute; nhất họ kh&ocirc;ng c&oacute; g&igrave; để l&agrave;m. Họ qu&aacute; gi&agrave;u, qu&aacute; mạnh n&ecirc;n họ mới nghĩ đến chuyện đi g&acirc;y hấn, đi g&acirc;y chiến với người kh&aacute;c vừa tạo th&ecirc;m uy danh, vừa l&agrave;m cho cuộc đời họ th&ecirc;m h&agrave;o hứng, th&ecirc;m chiến t&iacute;ch để đời.</p>
<p><br>
Facebook c&agrave;ng ng&agrave;y c&agrave;ng trở n&ecirc;n một nơi đ&aacute;ng ch&aacute;n. Nếu bạn biết t&ocirc;i, bạn cũng biết c&aacute;ch của t&ocirc;i l&agrave; unfollow hết những người suốt ng&agrave;y than thở. Bởi v&igrave; t&ocirc;i kh&ocirc;ng muốn c&aacute;i ch&aacute;n của họ l&acirc;y sang m&igrave;nh. T&ocirc;i kh&ocirc;ng muốn c&aacute;i con s&acirc;u ch&aacute;n của người kh&aacute;c l&agrave;m rầu nồi canh của m&igrave;nh. Nhưng sau khi thanh lọc những con s&acirc;u ấy, c&aacute;i ch&aacute;n lại c&ograve;n trở n&ecirc;n trầm trọng hơn nữa.</p>
<p><br>
Facebook t&ocirc;i giờ chỉ to&agrave;n những người m&agrave; c&oacute; vẻ như chẳng bao giờ biết ch&aacute;n l&agrave; g&igrave;. Cuộc đời họ, theo c&aacute;ch n&agrave;o đ&oacute;, đầy ắp niềm vui, sự hứng th&uacute; v&agrave; lu&ocirc;n lu&ocirc;n đẹp đẽ trong từng khoảnh khắc. T&ocirc;i kh&ocirc;ng tin những người lu&ocirc;n tỏ ra m&igrave;nh hạnh ph&uacute;c tr&ecirc;n facebook ch&uacute;t n&agrave;o nữa.<br>
Đ&ocirc;i khi họ l&agrave; một những c&ocirc; g&aacute;i xinh đẹp, khoe h&igrave;nh đi chơi thật vui nhưng t&ocirc;i nh&igrave;n thấy c&aacute;i ch&aacute;n b&ecirc;n trong cuộc sống của mỗi người m&agrave; họ đang cố che giấu. T&ocirc;i nh&igrave;n thấy cả cảnh sau khi h&agrave;o hứng chụp h&igrave;nh thật đẹp, ai cũng cắm mặt v&agrave;o fb của m&igrave;nh, họ ch&aacute;n nhưng họ kh&ocirc;ng d&aacute;m thừa nhận m&igrave;nh ch&aacute;n.</p>
<p><br>
&Agrave; n&oacute;i đ&acirc;u xa, t&ocirc;i v&agrave; những người bạn th&acirc;n. Họ đến thăm t&ocirc;i v&agrave;o dịp tết. N&oacute;i thật, t&ocirc;i đang ch&aacute;n việc gặp gỡ mọi người, chỉ muốn một m&igrave;nh nhưng kh&ocirc;ng thể v&agrave; cũng kh&ocirc;ng muốn từ chối n&ecirc;n vẫn tiếp đ&oacute;n họ ch&acirc;n t&igrave;nh. Ch&uacute;ng t&ocirc;i đ&atilde; gặp v&agrave; kể nhau đủ thứ chuyện trong cả năm ở SG rồi n&ecirc;n khi gặp nhau ở một nơi kh&aacute;c, như nh&agrave; t&ocirc;i, th&igrave; cũng chẳng c&ograve;n g&igrave; nhiều để n&oacute;i. Chụp xong đ&ocirc;i ba tấm ảnh vui vẻ đăng l&ecirc;n fb, ai nấy lại cắm c&uacute;i d&ocirc; chiếc điện thoại của m&igrave;nh, cười với chiếc điện thoại thay v&igrave; cười với nhau. Đi caf&eacute; c&ugrave;ng nhau nhưng mỗi người cũng l&agrave; những thế giới ri&ecirc;ng. Ai cũng c&oacute; những t&acirc;m sự, những chuyện buồn ch&aacute;n ri&ecirc;ng trong l&ograve;ng m&agrave; chẳng muốn nhắc lại nữa. Thế rồi khi c&aacute;c c&ocirc; bạn ra về, t&ocirc;i gặp người bạn kh&aacute;c. Người n&agrave;y th&igrave; kh&aacute; hơn v&igrave; ch&uacute;ng t&ocirc;i hiếm khi n&oacute;i chuyện c&ugrave;ng nhau. Cuộc gặp gỡ kh&ocirc;ng hề đụng đến chiếc điện thoại v&igrave; cả hai n&oacute;i qu&aacute; nhiều chuyện th&uacute; vị, chuyện &yacute; tưởng, chuyện kinh doanh, chuyện qu&aacute; khứ, chuyện tương lai. Ch&uacute;ng t&ocirc;i kh&ocirc;ng c&oacute; h&igrave;nh để khoe l&ecirc;n facebook nhưng cuộc gặp thật h&agrave;o hứng. H&agrave;o hứng l&agrave; vậy nhưng b&ecirc;n trong mỗi người lại c&oacute; sự ch&aacute;n nản ri&ecirc;ng. C&ocirc; ấy kể t&ocirc;i nghe sự ch&aacute;n nản về c&ocirc;ng việc, c&aacute;c mối quan hệ của m&igrave;nh. Những thứ m&agrave; t&ocirc;i sẽ kh&ocirc;ng bao giờ biết nếu chỉ nh&igrave;n nụ cười của c&ocirc; ấy tr&ecirc;n c&aacute;c tấm h&igrave;nh fb. T&ocirc;i kh&ocirc;ng ch&aacute;n nản to&agrave;n thời gian m&agrave; chỉ trong những khoảnh khắc. Nhưng t&ocirc;i lại c&oacute; khả năng nh&igrave;n ra c&aacute;i ch&aacute;n nản m&agrave; mọi người đều đang che giấu b&ecirc;n trong vẻ hạnh ph&uacute;c của họ.</p>
<p><br>
Giống như việc một người khoe th&acirc;n h&igrave;nh quyến rũ bốc lửa của họ trong hạnh ph&uacute;c, t&ocirc;i sẽ nh&igrave;n ra cả sự ch&aacute;n nản của họ trong những giờ ph&uacute;t tập luyện thể thao mệt nho&agrave;i hay sự ch&aacute;n nản khi phải ăn một v&agrave;i thứ đồ ăn ki&ecirc;ng khem hết ng&agrave;y n&agrave;y qua th&aacute;ng kh&aacute;c.</p>
<p><br>
Nhờ vậy, khi nh&igrave;n thấy những cặp vợ chồng khoe cảnh gia đ&igrave;nh hạnh ph&uacute;c, t&ocirc;i biết rằng đ&ocirc;i khi họ chỉ đang giả vờ l&agrave; m&igrave;nh hạnh ph&uacute;c m&agrave; th&ocirc;i. T&ocirc;i nh&igrave;n thấy họ đang rất ch&aacute;n nhau, ch&aacute;n cuộc sống c&ugrave;ng nhau nhưng kh&ocirc;ng thể n&agrave;o bộc lộ c&aacute;i ch&aacute;n ấy được. V&igrave; c&ograve;n phải đăng h&igrave;nh l&ecirc;n facebook.</p>
<p><br>
T&ocirc;i nh&igrave;n thấy những người khoe h&igrave;nh đi du lịch một m&igrave;nh rất vui nhưng s&acirc;u b&ecirc;n trong t&ocirc;i cũng thấy c&aacute;i ch&aacute;n, sự c&ocirc; đơn lạc l&otilde;ng của họ ở v&ugrave;ng đất ấy, ph&iacute;a sau những tấm h&igrave;nh ấy.</p>
<p><br>
Chẳng biết l&agrave; do tự kỉ &aacute;m thị hay qu&aacute; tự cao m&agrave; t&ocirc;i lu&ocirc;n cho rằng m&igrave;nh nh&igrave;n thấy những g&igrave; nhiều người kh&ocirc;ng thấy, hoặc giả như họ thấy nhưng họ kh&ocirc;ng d&aacute;m thừa nhận.</p>
<p><br>
Những b&agrave; mẹ ch&aacute;n ngấy cảnh con c&aacute;i kh&oacute;c than, ốm đau bệnh tật, quấy ph&aacute; cả đ&ecirc;m nhưng họ vẫn sẽ chụp một tấm h&igrave;nh khi họ đang ngắm nh&igrave;n đứa con trong hạnh ph&uacute;c để đem khoe l&ecirc;n facebook.</p>
<p><br>
Những b&agrave; vợ ch&aacute;n ngấy những &ocirc;ng chồng v&ocirc; t&acirc;m, bẩn thỉu, v&ocirc; dụng nhưng vẫn sẵn l&ograve;ng chụp hai b&agrave;n tay nắm lấy nhau để khoe l&ecirc;n facebook rằng họ hạnh ph&uacute;c v&agrave; rất tr&acirc;n trọng nhau.</p>
<p><br>
Những người đồng nghiệp ch&aacute;n ngấy sự nhiều chuyện, chơi xấu, tị nạnh của nhau nhưng vẫn chụp những tấm h&igrave;nh đi chơi chung thật vui vẻ v&agrave; gọi nhau l&agrave; gia đ&igrave;nh.</p>
<p><br>
Những người quay cuồng trong tiền bạc, vay mượn khắp nơi để duy tr&igrave; một c&ocirc;ng việc kinh doanh tệ hại nhưng lu&ocirc;n c&oacute; đầy những bức h&igrave;nh th&agrave;nh đạt hạnh ph&uacute;c trong điện thoại để khoe l&ecirc;n bất cứ l&uacute;c n&agrave;o.</p>
<p><br>
T&ocirc;i biết nhiều c&acirc;u chuyện thật ph&iacute;a sau những g&igrave; người ta thể hiện tr&ecirc;n facebook. V&igrave; vậy dần d&agrave; trong t&ocirc;i nảy sinh một sự đa nghi v&agrave; chẳng c&ograve;n tin v&agrave;o bất cứ g&igrave; nữa.</p>
<p><br>
T&ocirc;i đ&atilde; từng tự h&agrave;o m&igrave;nh l&agrave; một người c&oacute; tất cả nhưng bạn c&oacute; biết rằng t&ocirc;i ch&aacute;n c&aacute;i sự c&oacute; tất cả ấy của m&igrave;nh. T&ocirc;i tin bất cứ ai từng ở trong trường hợp c&oacute; tất cả sẽ đều cảm thấy rất ch&aacute;n nản. Ch&aacute;n c&ograve;n hơn những người kh&ocirc;ng c&oacute; g&igrave;. Đ&oacute; l&agrave; l&yacute; do nếu như bạn sinh ra trong một gia đ&igrave;nh cực k&igrave; gi&agrave;u c&oacute;, hoặc như đức Phật trong c&acirc;u chuyện lần trước, bạn sẽ thấy rất ch&aacute;n. Cuộc sống c&oacute; &yacute; nghĩa g&igrave; nữa đ&acirc;y khi m&agrave; tiền bạc chẳng th&agrave;nh vấn đề, danh vọng quyền lực cũng kh&ocirc;ng c&ograve;n l&agrave; vấn đề nữa? Đ&oacute; cũng l&agrave; l&yacute; do tại sao c&agrave;ng ng&agrave;y người ta lại c&agrave;ng d&iacute;nh v&agrave;o những tệ nạn, đặc biệt l&agrave; c&aacute;c loại chất g&acirc;y nghiện.</p>
<p><br>
Những người nhậu nhiều nhất l&agrave; những người đang nhiều ch&aacute;n nản b&ecirc;n trong nhất. Những người ngoại t&igrave;nh l&agrave; những người đang ch&aacute;n mối quan hệ của m&igrave;nh. Những người nghiện ma t&uacute;y l&agrave; những người đang cố t&igrave;m một thế giới kh&aacute;c đỡ ch&aacute;n hơn thế giới n&agrave;y.</p>
<p><br>
Con nh&agrave; gi&agrave;u, người gi&agrave;u thường dễ sa v&agrave;o ma t&uacute;y v&agrave; c&aacute;c chất g&acirc;y nghiện. Bởi v&igrave; họ kh&ocirc;ng t&igrave;m ra c&aacute;ch n&agrave;o kh&aacute;c để xua đi sự ch&aacute;n nản mỗi ng&agrave;y trong cuộc sống. Phật Th&iacute;ch Ca đi một con đường đ&uacute;ng. &Ocirc;ng ấy sinh ra đ&atilde; gi&agrave;u c&oacute;, &ocirc;ng ấy biết tiền t&agrave;i danh vọng l&agrave; v&ocirc; nghĩa vậy n&ecirc;n &ocirc;ng ấy bỏ tất cả m&agrave; đi v&agrave;o rừng để t&igrave;m kiếm một c&aacute;nh cửa kh&aacute;c giải tho&aacute;t cuộc đời. Những &ldquo;ho&agrave;ng tử, c&ocirc;ng ch&uacute;a&rdquo; ng&agrave;y nay tuy cũng sinh ra trong tiền t&agrave;i danh vọng nhưng lại kh&ocirc;ng c&oacute; đủ can đảm như đức Phật m&agrave; bu&ocirc;ng bỏ đi v&agrave;o rừng s&acirc;u. Thay v&igrave; vậy họ t&igrave;m đến những qu&aacute;n bar, những s&ograve;ng bạc, những trung t&acirc;m thương mại hoặc giấu m&igrave;nh trong nh&agrave; m&agrave; t&igrave;m đến ma t&uacute;y. Họ cứ tưởng đ&oacute; l&agrave; c&aacute;nh cửa kh&aacute;c giải tho&aacute;t sự nh&agrave;m ch&aacute;n của họ b&ecirc;n trong. Tất nhi&ecirc;n con đường sai th&igrave; sẽ chẳng dẫn người ta đến gi&aacute;c ngộ được m&agrave; thay v&agrave;o đ&oacute; l&agrave; sự hủy diệt v&agrave; ch&aacute;n nản nhiều hơn nữa.</p>
<p><br>
C&aacute;i ch&aacute;n đầu ti&ecirc;n l&agrave; khi bạn kh&ocirc;ng c&oacute; đủ tiền. C&aacute;i ch&aacute;n thứ hai l&agrave; khi bạn c&oacute; qu&aacute; nhiều tiền.<br>
C&aacute;i ch&aacute;n đầu ti&ecirc;n l&agrave; khi bạn kh&ocirc;ng c&oacute; thời gian. C&aacute;i ch&aacute;n thứ hai l&agrave; khi bạn c&oacute; qu&aacute; nhiều thời gian.<br>
T&ocirc;i tin v&agrave;o sự thật đơn giản ấy, v&igrave; t&ocirc;i đ&atilde; phần n&agrave;o trải qua cả hai.</p>
<p><br>
Ng&agrave;y n&agrave;y năm ngo&aacute;i, tức l&agrave; những ng&agrave;y sau tết năm 2017, t&ocirc;i quyết định &ldquo;nghỉ hưu một năm&rdquo; sau khi thấy ch&aacute;n việc đi l&agrave;m kiếm tiền, ch&aacute;n chuyện kinh doanh v&agrave; cả viết l&aacute;ch chia sẻ nữa. Gọi l&agrave; nghỉ hưu nhưng thực tế, t&ocirc;i giao c&ocirc;ng việc kinh doanh lại cho Phi Nhung rồi d&agrave;nh to&agrave;n bộ thời gian để l&agrave;m những g&igrave; m&agrave; t&ocirc;i cho rằng m&igrave;nh lu&ocirc;n mong muốn. Một trong số ấy l&agrave; du lịch. T&ocirc;i đi du lịch kh&aacute; nhiều suốt một năm qua, trong v&agrave; ngo&agrave;i nước. Gọi l&agrave; nhiều nhưng chỉ l&agrave; nhiều với bản th&acirc;n t&ocirc;i th&ocirc;i, kh&ocirc;ng d&aacute;m so s&aacute;nh với người kh&aacute;c. Giờ đ&acirc;y, c&oacute; thể n&oacute;i l&agrave; t&ocirc;i ch&aacute;n du lịch. Một v&agrave;i tuần trước bạn trai t&ocirc;i rủ t&ocirc;i qua đảo Bali, nơi được cho l&agrave; thi&ecirc;n đường du lịch, để chơi một tuần. T&ocirc;i từ chối, thậm ch&iacute; kể cả khi anh ấy đề nghị sẽ chi trả tất cả mọi thứ, bao gồm cả v&eacute; m&aacute;y bay. Việc duy nhất t&ocirc;i cần l&agrave;m l&agrave; x&aacute;ch giỏ l&ecirc;n v&agrave; đi th&ocirc;i. Nhưng t&ocirc;i từ chối, v&igrave; t&ocirc;i cảm thấy ch&aacute;n du lịch.</p>
<p><br>
Năm ngo&aacute;i t&ocirc;i đi kh&aacute; nhiều c&aacute;c nước loanh quanh như Singapore, Malaysia, Indonesia v&agrave; đặc biệt l&agrave; d&agrave;nh cả mấy th&aacute;ng trời để đi rất nhiều nơi tr&ecirc;n đất nước Philipines. Kế hoạch của t&ocirc;i l&agrave; đi th&ecirc;m Đ&agrave;i Loan, rồi H&agrave;n Quốc, rồi Nhật Bản, sau đ&oacute; sẽ mua tour đi Ch&acirc;u &Acirc;u, rồi qua Mỹ &ndash; nơi t&ocirc;i c&oacute; kh&aacute; nhiều bạn b&egrave; sẵn s&agrave;ng tiếp đ&oacute;n. V&acirc;ng, mới năm ngo&aacute;i t&ocirc;i c&ograve;n muốn đi khắp mọi nơi nhưng b&acirc;y giờ t&ocirc;i chẳng c&ograve;n muốn đi đ&acirc;u cả. Du lịch trở th&agrave;nh một việc chẳng quan trọng ch&uacute;t n&agrave;o nữa. Biển ở đ&acirc;u th&igrave; nước biển cũng như nhau, th&agrave;nh phố nơi n&agrave;o cũng b&ecirc; t&ocirc;ng giống nhau, con người ở đ&acirc;u cũng c&ugrave;ng những bận t&acirc;m, lo lắng giống nhau. C&agrave;ng đi nhiều, t&ocirc;i c&agrave;ng kh&ocirc;ng muốn đi th&ecirc;m nữa.</p>
<p><br>
K&igrave; cục đ&uacute;ng kh&ocirc;ng? V&igrave; đa phần mọi người sẽ thổ lộ rằng c&agrave;ng đi nhiều, họ c&agrave;ng muốn đi nhiều hơn. T&ocirc;i th&igrave; chẳng muốn đi nữa, v&igrave; thấy ch&aacute;n. Ngay l&uacute;c n&agrave;y, c&oacute; những người bạn sẵn s&agrave;ng hỗ trợ t&ocirc;i viết thư mời xin visa, mua v&eacute; m&aacute;y bay cho t&ocirc;i đến thăm họ ở những đất nước kh&aacute;c. Nhưng phải thừa nhận, t&ocirc;i chẳng muốn đi đ&acirc;u.</p>
<p><br>
Cũng năm ngo&aacute;i, khi cuộc sống nghỉ hưu qu&aacute; nh&agrave;n hạ, t&ocirc;i chưa bao giờ thấy ch&aacute;n như vậy. T&ocirc;i nghĩ, ai cũng l&agrave;m việc cực khổ để mong nghỉ hưu khi về gi&agrave;, t&ocirc;i nếm trải cảm gi&aacute;c nghỉ hưu qu&aacute; sớm v&agrave; nhận ra m&igrave;nh kh&ocirc;ng muốn n&oacute; nữa. T&ocirc;i c&oacute; tiền trong t&agrave;i khoản, t&ocirc;i c&oacute; nh&agrave; cửa, t&ocirc;i c&oacute; một cuốn s&aacute;ch sắp được ra đời, t&ocirc;i chẳng c&oacute; &aacute;p lực phải l&agrave;m bất cứ g&igrave; cả&hellip; Mọi thứ đều ho&agrave;n hảo như vậy m&agrave; t&ocirc;i mới thấy ch&aacute;n l&agrave;m sao.<br>
Sau đ&oacute; t&ocirc;i tham gia một cuộc thi v&agrave; được đi Philipines tham dự một hội thảo trong v&ograve;ng một tuần, miễn ph&iacute;. Sau cuộc hội thảo, t&ocirc;i ở lại l&acirc;u hơn để du lịch v&agrave; trong chuyến du lịch n&agrave;y, t&ocirc;i gặp v&agrave; quen bạn trai của m&igrave;nh &ndash; anh ấy cũng đang c&oacute; c&ocirc;ng việc ở Philipines v&agrave; cũng đang tranh thủ đi du lịch. T&ocirc;i từng gặp nhiều người nước ngo&agrave;i, cũng hẹn h&ograve; nhiều nhưng đ&acirc;y l&agrave; lần đầu ti&ecirc;n t&ocirc;i hẹn h&ograve; với người nước ngo&agrave;i một c&aacute;ch nghi&ecirc;m t&uacute;c nhất. Sau khi đ&atilde; đủ nghi&ecirc;m t&uacute;c, b&acirc;y giờ, t&ocirc;i thấy ch&aacute;n. T&ocirc;i cứ tưởng hẹn h&ograve; với người Việt rất ch&aacute;n, với T&acirc;y sẽ vui hơn v&igrave; họ c&oacute; nhiều suy nghĩ ph&oacute;ng kho&aacute;ng, cởi mở giống t&ocirc;i hơn. Nhưng thực tế l&agrave; hẹn h&ograve; với ai một thời gian cũng ch&aacute;n cả. T&ocirc;i hẹn h&ograve; anh ấy đến nay cũng đủ l&acirc;u, cũng đủ để hiểu về những đồng cảm lẫn những kh&aacute;c biệt, những ưu điểm lẫn nhược điểm. Chuyện t&igrave;nh y&ecirc;u n&agrave;o cũng vậy, c&oacute; l&uacute;c vui l&uacute;c ch&aacute;n, l&uacute;c cần l&uacute;c kh&ocirc;ng. Nếu một cặp đ&ocirc;i chưa ch&aacute;n nhau l&agrave; bởi họ chưa d&agrave;nh đủ thời gian để ở b&ecirc;n nhau m&agrave; th&ocirc;i. T&ocirc;i cũng vậy. T&ocirc;i trở n&ecirc;n ch&aacute;n hẹn h&ograve;, ch&aacute;n y&ecirc;u đương d&ugrave; cho chuyện hẹn h&ograve; y&ecirc;u thương của t&ocirc;i rất đẹp, đầy ắp những kỉ niệm ngọt ng&agrave;o. Anh ấy hiện nay đ&atilde; trở về &Uacute;c. T&ocirc;i chẳng c&oacute; mong muốn đi &Uacute;c sống cũng chẳng c&oacute; mong muốn anh ấy sẽ sống ở VN c&ugrave;ng m&igrave;nh n&ecirc;n việc khoảng c&aacute;ch giữa cả hai phần n&agrave;o lại rất tốt đẹp v&agrave; c&oacute; &iacute;ch cho mục ti&ecirc;u duy tr&igrave; mối quan hệ n&agrave;y. Cả hai ch&uacute;ng t&ocirc;i cũng kh&ocirc;ng c&oacute; &yacute; định kết h&ocirc;n, kh&ocirc;ng muốn c&oacute; con c&aacute;i, biết chắc kh&ocirc;ng thể nh&igrave;n mặt nhau 24/24 mỗi ng&agrave;y suốt phần đời c&ograve;n lại cho n&ecirc;n cũng chẳng &aacute;p lực g&igrave; mấy chuyện kết h&ocirc;n.</p>
<p><br>
Sau năm 2017, t&ocirc;i đ&atilde; l&agrave;m được rất nhiều chuyện m&igrave;nh muốn l&agrave;m: du lịch nhiều, t&igrave;m được t&igrave;nh y&ecirc;u, hẹn h&ograve; nghi&ecirc;m t&uacute;c, ra mắt cuốn s&aacute;ch đầu tay v&agrave; c&oacute; th&ecirc;m hợp đồng cho những cuốn kế tiếp. V&acirc;ng, c&oacute; thể n&oacute;i t&ocirc;i đ&atilde; c&oacute; rất nhiều, nếu kh&ocirc;ng muốn n&oacute;i l&agrave; mọi thứ m&igrave;nh muốn. Ấy vậy m&agrave; t&ocirc;i vẫn thấy ch&aacute;n. Bạn c&oacute; hiểu được kh&ocirc;ng?</p>
<p><br>
Kể th&ecirc;m ch&uacute;t về bạn t&ocirc;i. C&aacute;i tuần anh ấy ở Bali một m&igrave;nh, kh&ocirc;ng ng&agrave;y n&agrave;o anh ấy kh&ocirc;ng gọi điện v&agrave; than ch&aacute;n nản. Một người đ&agrave;n &ocirc;ng kh&ocirc;ng &aacute;p lực chuyện c&ocirc;ng việc, gia đ&igrave;nh, c&oacute; tiền trong t&agrave;i khoản dư sống một thời gian, đang ở một m&igrave;nh tr&ecirc;n h&ograve;n đảo thi&ecirc;n đường xinh đẹp nhất, ở trong kh&aacute;ch sạn c&oacute; hồ bơi trong xanh, ăn những m&oacute;n ngon, lại c&ograve;n được sự cho ph&eacute;p của bạn g&aacute;i để tiếp cận mọi c&ocirc; g&aacute;i m&agrave; anh ấy muốn&hellip; Vậy m&agrave; vẫn thấy ch&aacute;n. Anh ấy ch&aacute;n Bali đến nỗi gọi n&oacute; l&agrave; địa ngục. Anh ấy thề rằng sẽ kh&ocirc;ng bao giờ quay trở lại đ&oacute; nữa. Gần như mỗi ng&agrave;y, t&ocirc;i phải nhắc nhở v&agrave; động vi&ecirc;n tinh thần cho anh ấy rằng rất nhiều người đang ao ước được như anh. Anh ấy n&oacute;i &ldquo;Đ&uacute;ng vậy. Anh biết rất nhiều người ước c&oacute; được vị thế (sittuation) như anh l&uacute;c n&agrave;y. Nhưng anh vẫn thấy ch&aacute;n lắm.&rdquo;</p>
<p><br>
T&ocirc;i tin anh. Khi người ta ch&aacute;n nản b&ecirc;n trong, chẳng c&oacute; g&igrave; c&oacute; thể l&agrave;m ch&uacute;ng ta vui ở b&ecirc;n ngo&agrave;i cả. Như c&acirc;u &ldquo;người buồn cảnh c&oacute; vui đ&acirc;u bao giờ&rdquo; vậy. Đ&agrave;n &ocirc;ng khi ch&aacute;n nản sẽ t&igrave;m đến rượu bia, c&ocirc;ng việc. Phụ nữ khi ch&aacute;n nản sẽ d&agrave;nh nhiều thời gian c&ocirc;ng sức hơn cho gia đ&igrave;nh, con c&aacute;i, ti&ecirc;u tiền, l&agrave;m đẹp hay tụ tập t&aacute;m chuyện. Mọi người l&agrave;m mọi chuyện để cố qu&ecirc;n đi c&aacute;i ch&aacute;n nản của m&igrave;nh. Chẳng ai muốn ngồi lại một m&igrave;nh, nh&igrave;n s&acirc;u v&agrave;o c&aacute;i ch&aacute;n để hiểu n&oacute; một c&aacute;ch tường tận, để vượt qua n&oacute; như đức Phật từng l&agrave;m.</p>
<p><br>
Du lịch l&agrave; việc ai cũng y&ecirc;u. Nhưng dần d&agrave; t&ocirc;i nhận ra. Người ta y&ecirc;u du lịch cũng chỉ bởi v&igrave; người ta ch&aacute;n. Người ta ch&aacute;n nh&agrave; của họ, c&ocirc;ng việc của họ, cuộc sống của họ thế n&ecirc;n họ muốn giải tho&aacute;t, muốn đi đ&acirc;u đ&oacute; xa xa để trốn tr&aacute;nh n&oacute;, để t&igrave;m c&aacute;i mới, con người mới, kh&ocirc;ng gian mới. Ấy l&agrave; l&uacute;c họ l&ecirc;n đường đi du lịch. Ấy l&agrave; l&uacute;c họ đăng status &ldquo;V&igrave; cuộc đời l&agrave; những chuyến đi&rdquo;.</p>
<p><br>
Nhưng trong khi du lịch, họ cũng sẽ thấy ch&aacute;n nữa. Ấy l&agrave; l&uacute;c họ h&ocirc; to l&ecirc;n &ldquo;Đi xa l&agrave; để được về nh&agrave;. Nh&agrave; l&agrave; tuyệt nhất. Kh&ocirc;ng đ&acirc;u như ở nh&agrave;&rdquo;. Tin t&ocirc;i đi, về nh&agrave; chẳng bao l&acirc;u họ lại ch&aacute;n v&agrave; lại muốn l&ecirc;n đường m&agrave; th&ocirc;i.</p>
<p><br>
Bạn ch&aacute;n đồ ăn Việt Nam, bạn ra ngo&agrave;i v&agrave; ăn mỳ Ramen của Nhật, bạn ăn mỳ của &Yacute;, ăn pizza, g&agrave; r&aacute;n của Mỹ, ăn b&iacute;t-tết Ph&aacute;p, ăn b&aacute;nh gạo H&agrave;n Quốc, ăn dim-sum của T&agrave;u&hellip; Nhưng gi&acirc;y ph&uacute;t ăn xong những thứ đ&oacute;, một lần, một v&agrave;i lần, bạn lại thấy ch&aacute;n v&agrave; lại chỉ muốn quay về cơm rau thịt kho c&aacute; chi&ecirc;n &ndash; thứ m&agrave; chỉ v&agrave;i ng&agrave;y trước bạn c&ograve;n đang ng&aacute;n tận cổ.</p>
<p><br>
C&agrave;ng nh&igrave;n s&acirc;u hơn v&agrave;o cuộc đời. T&ocirc;i c&agrave;ng thấy con người cứ di chuyển quanh c&aacute;i sự ch&aacute;n nản ấy, từ qu&aacute; khứ cho tới hiện tại, từ Đ&ocirc;ng sang T&acirc;y, Nam tới Bắc, cứ quay tr&ograve;n quanh một v&ograve;ng xoay m&agrave; chẳng biết l&agrave;m c&aacute;ch n&agrave;o để tho&aacute;t ra cả.</p>
<p><br>
Ai đ&oacute; ch&aacute;n mối quan hệ với người y&ecirc;u/vợ/chồng m&igrave;nh. Họ t&igrave;m mọi c&aacute;ch tho&aacute;t ra xong sớm muộn lại rơi ngay v&agrave;o mối quan hệ với người kh&aacute;c.<br>
Ai đ&oacute; ch&aacute;n c&ocirc;ng việc của m&igrave;nh. Họ t&igrave;m c&aacute;ch thay đổi c&ocirc;ng việc nhưng sớm muộn lại thấy ch&aacute;n ngay c&aacute;i c&ocirc;ng việc mới ấy.<br>
Ai đ&oacute; ch&aacute;n việc kiếm tiền, việc đuổi theo th&agrave;nh c&ocirc;ng danh vọng nhưng sớm muộn lại cũng quay về việc t&igrave;m kiếm th&agrave;nh c&ocirc;ng danh vọng, chỉ l&agrave; theo c&aacute;ch kh&aacute;c nhau, v&iacute; dụ như con c&aacute;i.</p>
<p><br>
Ai đ&oacute; ch&aacute;n gh&eacute;t đ&aacute;m đ&ocirc;ng, ch&aacute;n th&agrave;nh một phần của đ&aacute;m đ&ocirc;ng nhưng cho d&ugrave; c&oacute; cố c&aacute;ch mấy, tho&aacute;t ra một ch&uacute;t lại cảm thấy sợ h&atilde;i v&agrave; c&ocirc; đơn đến nỗi lại tự nguyện quay trở lại th&agrave;nh một phần của đ&aacute;m đ&ocirc;ng ấy.</p>
<p><br>
Cuộc đời, theo đức Phật, l&agrave; bể khổ. C&ograve;n theo t&ocirc;i, c&oacute; lẽ l&agrave; một bể của sự ch&aacute;n nản khổng lồ. Ai cũng đang ch&aacute;n nản. C&oacute; người thừa nhận, c&oacute; người giấu đi. C&oacute; người ngụy trang n&oacute; b&ecirc;n trong những vẻ mặt tươi cười hạnh ph&uacute;c. Như một c&ocirc; d&acirc;u che giấu đi khu&ocirc;n mặt thật xấu x&iacute; buồn rầu sau lớp trang điểm đậm v&agrave; nụ cười hạnh ph&uacute;c để l&ecirc;n h&igrave;nh cưới cho thật đẹp. Họ kh&ocirc;ng n&oacute;i ra họ đ&atilde; cảm thấy mệt mỏi v&agrave; ch&aacute;n nản thế n&agrave;o khi bộ ảnh cưới lung linh ấy được thực hiện. Họ cũng kh&ocirc;ng thể n&oacute;i những nụ cười tr&ecirc;n h&igrave;nh của họ l&agrave; giả dối, d&ugrave; cho ai cũng biết n&oacute; l&agrave; giả dối. Nếu như trang điểm cũng kh&ocirc;ng thể đẹp l&ecirc;n, cười cũng kh&ocirc;ng thể vui l&ecirc;n th&igrave; ngay lập tức bảo bối thần th&ocirc;ng Photoshop sẽ gi&uacute;p họ l&agrave;m điều ấy. Ai cũng trở n&ecirc;n thật xinh đẹp đến nỗi ch&iacute;nh c&ocirc; d&acirc;u khi nh&igrave;n ảnh cưới c&ograve;n kh&ocirc;ng nhận ra m&igrave;nh. Ai cũng thật hạnh ph&uacute;c đến nỗi họ kh&ocirc;ng c&ograve;n nhớ ra họ đ&atilde; mệt mỏi thế n&agrave;o trong gi&acirc;y ph&uacute;t ấy.</p>
<p><br>
Ch&uacute;ng ta rất ch&aacute;n nhưng ch&uacute;ng ta lại c&oacute; cả ng&agrave;n c&aacute;ch để che giấu c&aacute;i ch&aacute;n của m&igrave;nh. T&ocirc;i cho l&agrave; vậy.</p>
<p><br>
Nếu như kh&ocirc;ng c&oacute; photoshop, nếu như những bức ảnh kh&ocirc;ng được c&aacute;c tay nh&agrave; nghề l&agrave;m cho trở n&ecirc;n đẹp đẽ lung linh, ch&uacute;ng ta sẽ ngay lập tức giật m&igrave;nh v&igrave; sự thật trần trụi đập v&agrave;o mắt m&igrave;nh: cảnh vật thực tế chẳng đẹp đến thế, bản th&acirc;n m&igrave;nh gồm cả khu&ocirc;n mặt v&agrave; cơ thể chẳng đẹp đến thế. Nhất l&agrave; m&igrave;nh chẳng hề hạnh ph&uacute;c như những g&igrave; m&igrave;nh đang cố thể hiện. Photoshop lẫn facebook trở th&agrave;nh c&ocirc;ng cụ hữu hiệu để ch&uacute;ng ta che giấu đi những sự thật ch&uacute;ng ta kh&ocirc;ng muốn ai nh&igrave;n thấy. Che giấu đi c&aacute;i ch&aacute;n nản b&ecirc;n trong cuộc sống của mỗi người m&agrave; ta chẳng muốn ai nh&igrave;n thấy. Ch&uacute;ng ta dần kh&ocirc;ng thể sống thiếu ch&uacute;ng l&agrave; v&igrave; vậy. Một sự ngụy trang, một vỏ bọc ho&agrave;n hảo.</p>
<p><br>
Mẹ của bạn t&ocirc;i, một phụ nữ &Uacute;c độc lập v&agrave; mạnh mẽ. Ngay l&uacute;c n&agrave;y b&agrave; ấy đang c&oacute; một cuộc sống m&agrave; mọi người ao ước: một căn hồ mới toanh trong một t&ograve;a nh&agrave; hiện đại giữa trung t&acirc;m Melboune, thủ đ&ocirc; của đất nước được đ&aacute;nh gi&aacute; l&agrave; đ&aacute;ng sống h&agrave;ng đầu thế giới. B&agrave; ấy mới nghỉ hưu kh&ocirc;ng bao l&acirc;u v&agrave; trong t&agrave;i khoản c&oacute; một số tiền khổng lồ đủ để kh&ocirc;ng cần phải bận t&acirc;m lo nghĩ chuyện đi l&agrave;m kiếm tiền hay bất cứ chuyện g&igrave; kh&aacute;c cho phần đời c&ograve;n lại. B&agrave; c&oacute; ba đứa con đều trưởng th&agrave;nh tự lập. Vậy m&agrave; bạn trai t&ocirc;i n&oacute;i rằng, chưa bao giờ b&agrave; thấy ch&aacute;n như l&uacute;c n&agrave;y. Ch&aacute;n cảnh kh&ocirc;ng c&oacute; g&igrave; l&agrave;m, kh&ocirc;ng c&oacute; g&igrave; để bận t&acirc;m. Ch&aacute;n mọi thứ.</p>
<p><br>
T&ocirc;i kh&ocirc;ng gi&agrave;u c&oacute; như b&agrave; nhưng t&ocirc;i hiểu cảm gi&aacute;c ấy. Khi bạn kh&ocirc;ng c&oacute; thứ g&igrave; trong c&aacute;c thứ sau: tiền, thời gian, sức khỏe, t&igrave;nh y&ecirc;u, bạn sẽ cảm thấy buồn. Nhưng khi bạn c&oacute; tất cả những thứ ấy, bạn sẽ thấy ch&aacute;n. V&igrave; bạn ph&aacute;t hiện ra &yacute; nghĩa cuộc đời kh&ocirc;ng nằm trong đ&oacute;. Vậy &yacute; nghĩa cuộc đời nằm ở đ&acirc;u? C&acirc;u hỏi kinh điển qua mu&ocirc;n kiếp người. T&ocirc;i c&oacute; một c&acirc;u trả lời hơi mang t&iacute;nh l&yacute; thuyết nhưng n&oacute; chưa l&agrave; thực tế của t&ocirc;i n&ecirc;n bạn kh&ocirc;ng cần tin qu&aacute;.</p>
<h3><br>
<b>C&acirc;u trả lời ấy l&agrave; đời chẳng c&oacute; &yacute; nghĩa g&igrave; cả.</b></h3>
<p><br>
C&aacute;i khoảnh khắc bạn nhận ra đời chẳng c&oacute; một &yacute; nghĩa g&igrave;, chỉ l&agrave; một sự ch&aacute;n nản to&agrave;n tập. C&aacute;i khoản khắc bạn chấp nhận sự ch&aacute;n ấy, bỗng nhi&ecirc;n bạn sẽ h&agrave;i l&ograve;ng với cả sự ch&aacute;n nản của m&igrave;nh, h&agrave;i l&ograve;ng với c&aacute;i sự thật rằng đời chẳng c&oacute; &yacute; nghĩa g&igrave;. L&uacute;c ấy bạn sẽ được giải tho&aacute;t, như đức Phật đ&atilde; tự giải tho&aacute;t ch&iacute;nh m&igrave;nh. Ng&agrave;i đạt gi&aacute;c ngộ sau khoảng thời gian d&agrave;i cố gắng đi t&igrave;m &yacute; nghĩa cuộc đời. Nhưng ng&agrave;i thất bại. C&aacute;i gi&acirc;y ph&uacute;t ng&agrave;i bu&ocirc;ng bỏ cả việc đi t&igrave;m &yacute; nghĩa cuộc sống, c&aacute;i gi&acirc;y ph&uacute;t ng&agrave;i bu&ocirc;ng bỏ mọi cố gắng để đạt đến gi&aacute;c ngộ. Ch&iacute;nh l&agrave; gi&acirc;y ph&uacute;t ng&agrave;i đạt được n&oacute;. Đời thật thần k&igrave;, thật nhiệm m&agrave;u v&agrave; cũng thật &hellip; tức cười, đ&uacute;ng kh&ocirc;ng?</p>
<p><br>
T&ocirc;i vẫn đang cố gắng mỗi ng&agrave;y, trong c&aacute;i sự ch&aacute;n nản của m&igrave;nh. Một mặt t&ocirc;i muốn đẩy sự ch&aacute;n nản l&ecirc;n mức đỉnh nhất, một mặt t&ocirc;i cố l&agrave;m mọi thứ để xua đi c&aacute;i ch&aacute;n nản ấy, để xem sau c&ugrave;ng t&ocirc;i sẽ tới đ&acirc;u. V&iacute; dụ t&ocirc;i vẫn sẽ đi du lịch, vẫn sẽ l&agrave;m mọi c&aacute;ch để kiếm tiền, vẫn sẽ tập trung viết l&aacute;ch nhưng chỉ &frac12; l&agrave; t&igrave;m &yacute; nghĩa của những việc đ&oacute;, &frac12; c&ograve;n lại để xem bản th&acirc;n m&igrave;nh c&ograve;n chịu đựng được sự ch&aacute;n nản của những thứ ấy đến bao giờ.</p>
<p><br>
Bạn sẽ kh&ocirc;ng tin, nhiều lần, rất nhiều lần trong cuộc đời n&agrave;y, cụ thể l&agrave; v&agrave;i năm trở lại đ&acirc;y. T&ocirc;i cảm thấy ch&aacute;n nản đến mức muốn chết. T&ocirc;i ước tự nhi&ecirc;n đ&ugrave;ng một c&aacute;i m&igrave;nh m&agrave; chết đi th&igrave; chắc cũng hay (T&ocirc;i kh&ocirc;ng đủ can đảm để tự tử, chỉ muốn đ&ugrave;ng một ph&aacute;t lăn ra chết hoặc tan biến đi khỏi cuộc đời). Bạn ngạc nhi&ecirc;n đ&uacute;ng kh&ocirc;ng? T&ocirc;i lu&ocirc;n lạc quan, vui vẻ, n&oacute;i v&agrave; viết về &yacute; nghĩa cuộc đời, c&oacute; mọi thứ m&igrave;nh muốn. Vậy m&agrave; t&ocirc;i lại muốn chết qu&aacute;ch đi để giải tho&aacute;t m&igrave;nh khỏi c&aacute;i v&ograve;ng luẩn quẩn đi t&igrave;m &yacute; nghĩa cuộc đời.</p>
<p><br>
T&ocirc;i cũng từng chia sẻ suy nghĩ ấy với Phi Nhung v&agrave; ch&uacute;ng t&ocirc;i đi đến kết luận rằng: kh&ocirc;ng n&ecirc;n chết bởi v&igrave; chết cũng ch&aacute;n.<br>
Nếu như chỉ chết l&agrave; mọi thứ xong xu&ocirc;i, tho&aacute;t khỏi bể khổ v&agrave; sự ch&aacute;n nản th&igrave; c&oacute; lẽ chẳng ai c&ograve;n sống tr&ecirc;n đời nữa. Nhưng nếu chết m&agrave; phải đi xuống luyện ngục, hỏa ngục đời đời (như những g&igrave; đạo C&ocirc;ng gi&aacute;o tin), hoặc phải đầu thai v&agrave;o một kiếp kh&aacute;c (như niềm tin của đạo Phật v&agrave; của t&ocirc;i), thế th&igrave; chẳng phải c&aacute;i chết như t&ocirc;i muốn l&agrave; rất v&ocirc; nghĩa sao? Nghĩa l&yacute; g&igrave; khi chết để tho&aacute;t khỏi c&aacute;i ch&aacute;n xong lại đầu thai v&agrave;o kiếp sống kh&aacute;c v&agrave; lại&hellip; ch&aacute;n th&ecirc;m một lần nữa. Rồi một lần nữa. Rồi lại một lần nữa.</p>
<p><br>
C&aacute;i n&agrave;y ch&iacute;nh l&agrave; lu&acirc;n hồi. T&ocirc;i cho rằng lu&acirc;n hồi chỉ kết th&uacute;c khi bạn c&oacute; thể tho&aacute;t ra khỏi c&aacute;i sự ch&aacute;n nản khổng lồ n&agrave;y của cuộc đời.<br>
Đầu ti&ecirc;n l&agrave; ch&aacute;n việc kh&ocirc;ng c&oacute; thời gian, kh&ocirc;ng c&oacute; t&igrave;nh y&ecirc;u, kh&ocirc;ng c&oacute; tiền bạc. Sau đ&oacute; khi bạn c&oacute; tất cả, bạn thấy ch&aacute;n hơn. Rồi đỉnh điểm của c&aacute;i ch&aacute;n, nếu như bạn c&oacute; thể tho&aacute;t ra khỏi n&oacute;, hạnh ph&uacute;c với n&oacute;, chấp nhận n&oacute; rồi th&igrave; đột nhi&ecirc;n bạn sẽ gi&aacute;c ngộ, sẽ kh&ocirc;ng bao giờ c&ograve;n ch&aacute;n nản nữa.<br>
Liệu suy nghĩ của t&ocirc;i c&oacute; đ&uacute;ng hay kh&ocirc;ng? T&ocirc;i cũng ch&aacute;n cả việc hỏi c&acirc;u hỏi n&agrave;y.</p>
<p><br>
Đời l&agrave; bể khổ. Qua được bể khổ l&agrave; qua đời. Người ta hay an ủi nhau như thế. Nhưng để t&ocirc;i cho bạn biết một sự thật kh&aacute;c: Qua bể khổ, qua đời rồi bạn sẽ lại bị rơi ngay v&agrave;o một c&aacute;i bể kh&aacute;c nữa m&agrave; th&ocirc;i. Kiểu như tưởng đ&acirc;u quay đầu l&agrave; bờ, ai ngờ l&agrave; Th&aacute;i B&igrave;nh Dương&hellip; vậy.<br>
Việc quan trọng cần l&agrave;m l&uacute;c n&agrave;y, c&oacute; lẽ l&agrave; ch&uacute;c l&agrave;nh v&agrave; tận hưởng cảm gi&aacute;c ch&aacute;n nản n&agrave;y. Kh&ocirc;ng che giấu nữa, kh&ocirc;ng trốn chạy nữa, kh&ocirc;ng ngụy trang n&oacute; bằng những nụ cười giả dối nữa. Đi s&acirc;u v&agrave;o n&oacute; để xem n&oacute; sẽ dẫn tới đ&acirc;u.<br>
Lạ ở chỗ, mỗi lần t&ocirc;i cố t&igrave;nh đi s&acirc;u v&agrave;o trong c&aacute;i ch&aacute;n nản của m&igrave;nh, chấp nhận n&oacute;, t&ocirc;i lại kh&ocirc;ng thấy ch&aacute;n nữa. T&ocirc;i thấy đời ngập niềm vui v&agrave; b&igrave;nh an.</p>
<p><br>
Hệt như những g&igrave; Osho n&oacute;i: Đừng trốn tr&aacute;nh nhưng h&atilde;y đi s&acirc;u v&agrave;o trong mọi vấn đề đi, s&acirc;u tới tận c&ugrave;ng. Bạn sẽ nhận ra chẳng c&oacute; vấn đề n&agrave;o tồn tại cả.</p>
<p><b>Nguồn:&nbsp;<a href="https://phituyet.com/">https://phituyet.com/</a></b></p>

Chán nản là một phúc lành?

Tôi đang có một cảm hứng lớn lao để viết về sự chán nản. Không phải bởi vì tôi không chán, mà bởi vì tôi đang trong đỉnh điểm của sự chán nản. Có lẽ vậy!


Tôi từng đọc một cuốn sách, trong đó có ý rằng: thế giới cứ trôi qua một khoảng thời gian cụ thể phát triển trong hòa bình ổn định thì con người lại trở nên nhàm chán. Đó là thời điểm họ bắt đầu gây ra các cuộc chiến tranh. Vâng, chiến tranh, tội ác lớn nhất lịch sử nhân loại, không chỉ được bắt đầu bằng sự tham lam mà còn bởi sự nhàm chán. Những người lãnh đạo, những vua chúa uy quyền, những người giàu có nhất họ không có gì để làm. Họ quá giàu, quá mạnh nên họ mới nghĩ đến chuyện đi gây hấn, đi gây chiến với người khác vừa tạo thêm uy danh, vừa làm cho cuộc đời họ thêm hào hứng, thêm chiến tích để đời.


Facebook càng ngày càng trở nên một nơi đáng chán. Nếu bạn biết tôi, bạn cũng biết cách của tôi là unfollow hết những người suốt ngày than thở. Bởi vì tôi không muốn cái chán của họ lây sang mình. Tôi không muốn cái con sâu chán của người khác làm rầu nồi canh của mình. Nhưng sau khi thanh lọc những con sâu ấy, cái chán lại còn trở nên trầm trọng hơn nữa.


Facebook tôi giờ chỉ toàn những người mà có vẻ như chẳng bao giờ biết chán là gì. Cuộc đời họ, theo cách nào đó, đầy ắp niềm vui, sự hứng thú và luôn luôn đẹp đẽ trong từng khoảnh khắc. Tôi không tin những người luôn tỏ ra mình hạnh phúc trên facebook chút nào nữa.
Đôi khi họ là một những cô gái xinh đẹp, khoe hình đi chơi thật vui nhưng tôi nhìn thấy cái chán bên trong cuộc sống của mỗi người mà họ đang cố che giấu. Tôi nhìn thấy cả cảnh sau khi hào hứng chụp hình thật đẹp, ai cũng cắm mặt vào fb của mình, họ chán nhưng họ không dám thừa nhận mình chán.


À nói đâu xa, tôi và những người bạn thân. Họ đến thăm tôi vào dịp tết. Nói thật, tôi đang chán việc gặp gỡ mọi người, chỉ muốn một mình nhưng không thể và cũng không muốn từ chối nên vẫn tiếp đón họ chân tình. Chúng tôi đã gặp và kể nhau đủ thứ chuyện trong cả năm ở SG rồi nên khi gặp nhau ở một nơi khác, như nhà tôi, thì cũng chẳng còn gì nhiều để nói. Chụp xong đôi ba tấm ảnh vui vẻ đăng lên fb, ai nấy lại cắm cúi dô chiếc điện thoại của mình, cười với chiếc điện thoại thay vì cười với nhau. Đi café cùng nhau nhưng mỗi người cũng là những thế giới riêng. Ai cũng có những tâm sự, những chuyện buồn chán riêng trong lòng mà chẳng muốn nhắc lại nữa. Thế rồi khi các cô bạn ra về, tôi gặp người bạn khác. Người này thì khá hơn vì chúng tôi hiếm khi nói chuyện cùng nhau. Cuộc gặp gỡ không hề đụng đến chiếc điện thoại vì cả hai nói quá nhiều chuyện thú vị, chuyện ý tưởng, chuyện kinh doanh, chuyện quá khứ, chuyện tương lai. Chúng tôi không có hình để khoe lên facebook nhưng cuộc gặp thật hào hứng. Hào hứng là vậy nhưng bên trong mỗi người lại có sự chán nản riêng. Cô ấy kể tôi nghe sự chán nản về công việc, các mối quan hệ của mình. Những thứ mà tôi sẽ không bao giờ biết nếu chỉ nhìn nụ cười của cô ấy trên các tấm hình fb. Tôi không chán nản toàn thời gian mà chỉ trong những khoảnh khắc. Nhưng tôi lại có khả năng nhìn ra cái chán nản mà mọi người đều đang che giấu bên trong vẻ hạnh phúc của họ.


Giống như việc một người khoe thân hình quyến rũ bốc lửa của họ trong hạnh phúc, tôi sẽ nhìn ra cả sự chán nản của họ trong những giờ phút tập luyện thể thao mệt nhoài hay sự chán nản khi phải ăn một vài thứ đồ ăn kiêng khem hết ngày này qua tháng khác.


Nhờ vậy, khi nhìn thấy những cặp vợ chồng khoe cảnh gia đình hạnh phúc, tôi biết rằng đôi khi họ chỉ đang giả vờ là mình hạnh phúc mà thôi. Tôi nhìn thấy họ đang rất chán nhau, chán cuộc sống cùng nhau nhưng không thể nào bộc lộ cái chán ấy được. Vì còn phải đăng hình lên facebook.


Tôi nhìn thấy những người khoe hình đi du lịch một mình rất vui nhưng sâu bên trong tôi cũng thấy cái chán, sự cô đơn lạc lõng của họ ở vùng đất ấy, phía sau những tấm hình ấy.


Chẳng biết là do tự kỉ ám thị hay quá tự cao mà tôi luôn cho rằng mình nhìn thấy những gì nhiều người không thấy, hoặc giả như họ thấy nhưng họ không dám thừa nhận.


Những bà mẹ chán ngấy cảnh con cái khóc than, ốm đau bệnh tật, quấy phá cả đêm nhưng họ vẫn sẽ chụp một tấm hình khi họ đang ngắm nhìn đứa con trong hạnh phúc để đem khoe lên facebook.


Những bà vợ chán ngấy những ông chồng vô tâm, bẩn thỉu, vô dụng nhưng vẫn sẵn lòng chụp hai bàn tay nắm lấy nhau để khoe lên facebook rằng họ hạnh phúc và rất trân trọng nhau.


Những người đồng nghiệp chán ngấy sự nhiều chuyện, chơi xấu, tị nạnh của nhau nhưng vẫn chụp những tấm hình đi chơi chung thật vui vẻ và gọi nhau là gia đình.


Những người quay cuồng trong tiền bạc, vay mượn khắp nơi để duy trì một công việc kinh doanh tệ hại nhưng luôn có đầy những bức hình thành đạt hạnh phúc trong điện thoại để khoe lên bất cứ lúc nào.


Tôi biết nhiều câu chuyện thật phía sau những gì người ta thể hiện trên facebook. Vì vậy dần dà trong tôi nảy sinh một sự đa nghi và chẳng còn tin vào bất cứ gì nữa.


Tôi đã từng tự hào mình là một người có tất cả nhưng bạn có biết rằng tôi chán cái sự có tất cả ấy của mình. Tôi tin bất cứ ai từng ở trong trường hợp có tất cả sẽ đều cảm thấy rất chán nản. Chán còn hơn những người không có gì. Đó là lý do nếu như bạn sinh ra trong một gia đình cực kì giàu có, hoặc như đức Phật trong câu chuyện lần trước, bạn sẽ thấy rất chán. Cuộc sống có ý nghĩa gì nữa đây khi mà tiền bạc chẳng thành vấn đề, danh vọng quyền lực cũng không còn là vấn đề nữa? Đó cũng là lý do tại sao càng ngày người ta lại càng dính vào những tệ nạn, đặc biệt là các loại chất gây nghiện.


Những người nhậu nhiều nhất là những người đang nhiều chán nản bên trong nhất. Những người ngoại tình l&ag


File Attachment Icon
phuclanh.jpg