Osho - Quan điểm về thành công
Cơ bản
Tóm tắt
Nội dung
07/06/2010Hiện với tất cả
Thuộc mục:
Ảnh tiêu đề:
HiệnHiện
Tên:
Osho - Quan điểm về thành công
Thẻ Keywords (67 ký tự):
Osho - Quan điểm về thành công
Thẻ Description (160 ký tự):
Nếu bạn muốn thành công, và bạn ngẫu nhiên thành công, bởi sự tình cờ, thì điều đó sẽ không thoả mãn cho bạn - bởi vì đây là cách thức của tâm trí. Bất kì cái gì bạn có được thì đều trở thành vô nghĩa, và tâm trí bắt đầu tiến lên trước bạn. Nó ham muốn thêm nữa, nữa và nữa - tâm trí không là gì ngoài ham muốn thêm nữa. Và ham muốn này chẳng bao giờ có thể được thoả mãn, bởi vì bất kì cái gì bạn có được, bạn bao giờ cũng có thể tưởng tượng ra hơn nữa. Và khoảng cách giữa cái 'nữa' đó và cái bạn đã có sẽ vẫn cứ là một hằng số.
Thiết lập:Duyệt: Duyệt - Loại tin: - ---Chia sẻ---
Url nguồn:
Tóm tắt (Chỉ viết ngắn gọn ko viết dài quá)

<p>Nếu bạn muốn th&agrave;nh c&ocirc;ng, v&agrave; bạn ngẫu nhi&ecirc;n th&agrave;nh c&ocirc;ng, bởi sự t&igrave;nh cờ, th&igrave; điều đ&oacute; sẽ kh&ocirc;ng thoả m&atilde;n cho bạn - bởi v&igrave; đ&acirc;y l&agrave; c&aacute;ch thức của t&acirc;m tr&iacute;. Bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; bạn c&oacute; được th&igrave; đều trở th&agrave;nh v&ocirc; nghĩa, v&agrave; t&acirc;m tr&iacute; bắt đầu tiến l&ecirc;n trước bạn. N&oacute; ham muốn th&ecirc;m nữa, nữa v&agrave; nữa - t&acirc;m tr&iacute; kh&ocirc;ng l&agrave; g&igrave; ngo&agrave;i ham muốn th&ecirc;m nữa. V&agrave; ham muốn n&agrave;y chẳng bao giờ c&oacute; thể được thoả m&atilde;n, bởi v&igrave; bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; bạn c&oacute; được, bạn bao giờ cũng c&oacute; thể tưởng tượng ra hơn nữa. V&agrave; khoảng c&aacute;ch giữa c&aacute;i 'nữa' đ&oacute; v&agrave; c&aacute;i bạn đ&atilde; c&oacute; sẽ vẫn cứ l&agrave; một hằng số.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
webID: 25CF551050660A9B47258503000EB7B9
<p>&nbsp;</p>
<p>Quan điểm của thầy về th&agrave;nh c&ocirc;ng trong cuộc sống đời thường l&agrave; g&igrave;? - t&ocirc;i sợ thầy chống lại sự th&agrave;nh c&ocirc;ng!&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>T&ocirc;i kh&ocirc;ng chống c&aacute;i g&igrave; m&agrave; cũng kh&ocirc;ng ủng hộ c&aacute;i g&igrave;. Bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; xảy ra th&igrave; cứ xảy ra. Người ta kh&ocirc;ng n&ecirc;n chọn lựa - bởi v&igrave; với chọn lựa l&agrave; khổ. Nếu bạn muốn th&agrave;nh c&ocirc;ng bạn sẽ vẫn c&ograve;n khổ. Bạn c&oacute; thể th&agrave;nh c&ocirc;ng, bạn c&oacute; thể kh&ocirc;ng th&agrave;nh c&ocirc;ng; nhưng một điều l&agrave; chắc chắn: bạn sẽ vẫn c&ograve;n khổ.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Nếu bạn muốn th&agrave;nh c&ocirc;ng, v&agrave; bạn ngẫu nhi&ecirc;n th&agrave;nh c&ocirc;ng, bởi sự t&igrave;nh cờ, th&igrave; điều đ&oacute; sẽ kh&ocirc;ng thoả m&atilde;n cho bạn - bởi v&igrave; đ&acirc;y l&agrave; c&aacute;ch thức của t&acirc;m tr&iacute;. Bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; bạn c&oacute; được th&igrave; đều trở th&agrave;nh v&ocirc; nghĩa, v&agrave; t&acirc;m tr&iacute; bắt đầu tiến l&ecirc;n trước bạn. N&oacute; ham muốn th&ecirc;m nữa, nữa v&agrave; nữa - t&acirc;m tr&iacute; kh&ocirc;ng l&agrave; g&igrave; ngo&agrave;i ham muốn th&ecirc;m nữa. V&agrave; ham muốn n&agrave;y chẳng bao giờ c&oacute; thể được thoả m&atilde;n, bởi v&igrave; bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; bạn c&oacute; được, bạn bao giờ cũng c&oacute; thể tưởng tượng ra hơn nữa. V&agrave; khoảng c&aacute;ch giữa c&aacute;i 'nữa' đ&oacute; v&agrave; c&aacute;i bạn đ&atilde; c&oacute; sẽ vẫn cứ l&agrave; một hằng số.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Đ&acirc;y l&agrave; một trong những điều bất biến nhất trong kinh nghiệm con người: mọi thứ đều thay đổi, nhưng khoảng c&aacute;ch giữa c&aacute;i bạn c&oacute; v&agrave; c&aacute;i bạn muốn c&oacute; vẫn cứ l&agrave; một hằng số.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Albert Einstein n&oacute;i: Tốc độ của thời gian vẫn c&ograve;n l&agrave; hằng số - đ&oacute; l&agrave; hằng số duy nhất. C&ograve;n Phật n&oacute;i: Tốc độ của t&acirc;m tr&iacute; vẫn c&ograve;n l&agrave; hằng số. V&agrave; ch&acirc;n l&iacute; l&agrave; ở chỗ t&acirc;m tr&iacute; v&agrave; thời gian kh&ocirc;ng phải l&agrave; hai thứ - ch&uacute;ng cả hai đều l&agrave; một; hai c&aacute;i t&ecirc;n cho c&ugrave;ng một thứ.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Cho n&ecirc;n nếu bạn muốn th&agrave;nh c&ocirc;ng, bạn c&oacute; thể th&agrave;nh c&ocirc;ng, nhưng bạn sẽ kh&ocirc;ng bằng l&ograve;ng. V&agrave; &yacute; nghĩa của sự th&agrave;nh c&ocirc;ng l&agrave; g&igrave; nếu bạn kh&ocirc;ng bằng l&ograve;ng? V&agrave; điều n&agrave;y, t&ocirc;i n&oacute;i, chỉ l&agrave; sự tr&ugrave;ng hợp ngẫu nhi&ecirc;n m&agrave; bạn mới c&oacute; thể th&agrave;nh c&ocirc;ng; khả năng lớn hơn l&agrave; ở chỗ bạn sẽ thất bại, bởi v&igrave; bạn kh&ocirc;ng săn đuổi th&agrave;nh c&ocirc;ng một m&igrave;nh - h&agrave;ng triệu người cũng đang săn đuổi.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Trong một đất nước s&aacute;u trăm triệu người chỉ một người mới c&oacute; thể trở th&agrave;nh thủ tướng - v&agrave; s&aacute;u trăm triệu người đều muốn l&agrave; tổng thống hay thủ tướng. Cho n&ecirc;n chỉ một người th&agrave;nh c&ocirc;ng, c&ograve;n to&agrave;n thể đ&aacute;m đ&ocirc;ng thất bại. Khả năng lớn hơn l&agrave; ở chỗ bạn sẽ thất bại; về mặt to&aacute;n học điều đ&oacute; dường như c&ograve;n chắc chắn hơn l&agrave; th&agrave;nh c&ocirc;ng.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Nếu bạn thất bại, bạn cảm thấy thất vọng; cả đời bạn dường như l&agrave; cực k&igrave; l&atilde;ng ph&iacute;. Nếu bạn th&agrave;nh c&ocirc;ng, bạn lại chẳng bao giờ th&agrave;nh c&ocirc;ng; nếu bạn thất bại, th&igrave; bạn thất bại - đ&acirc;y l&agrave; to&agrave;n bộ tr&ograve; chơi.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Bạn n&oacute;i rằng bạn ngờ l&agrave; t&ocirc;i chống lại th&agrave;nh c&ocirc;ng - kh&ocirc;ng, t&ocirc;i đ&acirc;u c&oacute; chống lại. Bởi v&igrave; nếu bạn chống lại th&agrave;nh c&ocirc;ng, thế th&igrave; bạn lại c&oacute; &yacute; tưởng kh&aacute;c về việc th&agrave;nh c&ocirc;ng; đ&oacute; l&agrave;: l&agrave;m sao vứt bỏ c&aacute;i v&ocirc; nghĩa n&agrave;y của việc th&agrave;nh c&ocirc;ng. Thế th&igrave; bạn c&oacute; &yacute; tưởng kh&aacute;c... lại một khoảng c&aacute;ch, lại ham muốn.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>B&acirc;y giờ, đ&acirc;y l&agrave; điều l&agrave;m cho mọi người th&agrave;nh sư, l&agrave;m cho mọi người v&agrave;o tu viện. Họ chống lại th&agrave;nh c&ocirc;ng. Họ muốn đi ra khỏi thế giới n&agrave;y, nơi c&oacute; sự cạnh tranh - họ muốn trốn tho&aacute;t khỏi n&oacute; để cho kh&ocirc;ng c&oacute; khi&ecirc;u kh&iacute;ch, kh&ocirc;ng c&oacute; c&aacute;m dỗ; họ c&oacute; thể nghỉ ngơi trong m&igrave;nh. V&agrave; họ cố gắng kh&ocirc;ng ham muốn th&agrave;nh c&ocirc;ng - nhưng đ&acirc;y l&agrave; một ham muốn! B&acirc;y giờ họ c&oacute; &yacute; tưởng về th&agrave;nh c&ocirc;ng t&acirc;m linh: l&agrave;m sao th&agrave;nh c&ocirc;ng v&agrave; trở th&agrave;nh một Phật, l&agrave;m sao th&agrave;nh c&ocirc;ng v&agrave; trở th&agrave;nh một Christ, l&agrave;m sao th&agrave;nh c&ocirc;ng v&agrave; trở th&agrave;nh một Mahavira. Lại một &yacute; tưởng, lại khoảng c&aacute;ch, lại ham muốn - lại to&agrave;n bộ tr&ograve; chơi.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>T&ocirc;i kh&ocirc;ng chống lại th&agrave;nh c&ocirc;ng; đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao t&ocirc;i ở trong thế giới n&agrave;y bằng kh&ocirc;ng t&ocirc;i đ&atilde; trốn đi rồi. T&ocirc;i kh&ocirc;ng ủng hộ n&oacute;, t&ocirc;i kh&ocirc;ng chống lại n&oacute;. T&ocirc;i n&oacute;i: H&atilde;y l&agrave; mẩu gỗ tr&ocirc;i dạt - bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; xảy ra, cứ để cho n&oacute; xảy ra. Đừng c&oacute; chọn lựa của ri&ecirc;ng bạn. Bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; đến tr&ecirc;n con đường của bạn, h&atilde;y đ&oacute;n ch&agrave;o n&oacute;. Đ&ocirc;i khi n&oacute; l&agrave; ng&agrave;y, đ&ocirc;i khi n&oacute; l&agrave; đ&ecirc;m; đ&ocirc;i khi n&oacute; l&agrave; hạnh ph&uacute;c, đ&ocirc;i khi n&oacute; l&agrave; bất hạnh - bạn v&ocirc; chọn lựa, bạn chỉ chấp nhận bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; đang l&agrave; ho&agrave;n cảnh.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Đ&acirc;y l&agrave; điều t&ocirc;i gọi l&agrave; phẩm chất của con người t&acirc;m linh. Đ&acirc;y l&agrave; điều t&ocirc;i gọi l&agrave; t&acirc;m thức t&ocirc;n gi&aacute;o. Kh&ocirc;ng ủng hộ kh&ocirc;ng chống đối - bởi v&igrave; nếu bạn ủng hộ, th&igrave; bạn sẽ chống đối; nếu bạn chống đối, th&igrave; bạn sẽ ủng hộ. V&agrave; khi bạn ủng hộ c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; hay chống đối c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; th&igrave; bạn đ&atilde; chia sự tồn tại ra l&agrave;m đ&ocirc;i. Bạn c&oacute; sự chọn lựa, v&agrave; chọn lựa l&agrave; địa ngục. V&ocirc; chọn lựa mới l&agrave; tho&aacute;t khỏi địa ngục.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>H&atilde;y để cho mọi sự hiện hữu. Bạn chỉ di chuyển, tận hưởng bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; trở n&ecirc;n sẵn c&oacute;. Nếu th&agrave;nh c&ocirc;ng c&oacute; đ&oacute;, h&atilde;y tận hưởng n&oacute;. Nếu thất bại c&oacute; đ&oacute;, h&atilde;y tận hưởng n&oacute; - bởi v&igrave; thất bại cũng đem lại v&agrave;i niềm vui m&agrave; kh&ocirc;ng th&agrave;nh c&ocirc;ng n&agrave;o c&oacute; thể đem lại được. Th&agrave;nh c&ocirc;ng cũng đem lại v&agrave;i niềm vui m&agrave; kh&ocirc;ng thất bại n&agrave;o c&oacute; thể đem lại. V&agrave; một người kh&ocirc;ng c&oacute; &yacute; tưởng n&agrave;o của ri&ecirc;ng m&igrave;nh th&igrave; lại c&oacute; khả năng tận hưởng mọi thứ, bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; xảy ra. Nếu người đ&oacute; mạnh khoẻ, người đ&oacute; tận hưởng sự mạnh khoẻ; nếu người đ&oacute; ốm yếu, người đ&oacute; nghỉ tr&ecirc;n giường v&agrave; tận hưởng c&aacute;i ốm yếu.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Bạn đ&atilde; bao giờ tận hưởng ốm yếu chưa? Nếu bạn chưa tận hưởng n&oacute; th&igrave; bạn bỏ lỡ nhiều đấy. Chỉ nằm ra tr&ecirc;n giường kh&ocirc;ng l&agrave;m g&igrave; cả, kh&ocirc;ng lo nghĩ về thế giới, v&agrave; mọi người chăm s&oacute;c bạn, v&agrave; bạn bỗng nhi&ecirc;n trở th&agrave;nh quốc vương - mọi người ch&uacute; &yacute;, lắng nghe, y&ecirc;u mến. V&agrave; bạn chẳng c&oacute; g&igrave; m&agrave; l&agrave;m cả, kh&ocirc;ng lo nghĩ trong thế giới. Bạn chỉ nghỉ ngơi. Bạn nghe chim h&oacute;t, bạn nghe nhạc, hay bạn đọc một ch&uacute;t, rồi ngủ lơ mơ. Điều đ&oacute; thật tuyệt! N&oacute; c&oacute; c&aacute;i đẹp ri&ecirc;ng của n&oacute;. Nhưng nếu bạn c&oacute; &yacute; tưởng rằng bạn bao giờ cũng phải mạnh khoẻ, thế th&igrave; bạn sẽ khổ.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Khổ tới bởi v&igrave; ch&uacute;ng ta chọn lựa. Ph&uacute;c lạc l&agrave; khi ch&uacute;ng ta kh&ocirc;ng chọn lựa.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&quot;Quan điểm của thầy về th&agrave;nh c&ocirc;ng trong cuộc sống đời thường l&agrave; g&igrave;?&quot; Quan điểm của t&ocirc;i l&agrave;: Nếu bạn c&oacute; thể b&igrave;nh thường, th&igrave; bạn th&agrave;nh c&ocirc;ng.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Bệnh nh&acirc;n ph&agrave;n n&agrave;n với bạn b&egrave; m&igrave;nh: &quot;Sau khi mất một năm v&agrave; ba ngh&igrave;n đ&ocirc; la với nh&agrave; t&acirc;m thần kia, &ocirc;ng ấy bảo t&ocirc;i đ&atilde; được chữa khỏi rồi. Chữa khỏi rồi! Một năm trước đ&acirc;y t&ocirc;i c&ograve;n l&agrave; Abraham Lincoln - b&acirc;y giờ t&ocirc;i chẳng l&agrave; ai cả.&quot;&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Đ&acirc;y l&agrave; &yacute; tưởng của t&ocirc;i về th&agrave;nh c&ocirc;ng: H&atilde;y l&agrave; kh&ocirc;ng ai cả. Kh&ocirc;ng cần phải l&agrave; Abraham Lincolns, kh&ocirc;ng cần l&agrave; Adolf Hitlers. Chỉ l&agrave; người thường, kh&ocirc;ng ai cả, v&agrave; cuộc sống sẽ cực k&igrave; vui vẻ với bạn. H&atilde;y chỉ đơn giản. Đừng tạo ra phức cảm quanh m&igrave;nh. Đừng tạo ra đ&ograve;i hỏi. Bất k&igrave; c&aacute;i g&igrave; tới theo c&aacute;ch ri&ecirc;ng của n&oacute;, bạn h&atilde;y đ&oacute;n nhận n&oacute; như m&oacute;n qu&agrave;, &acirc;n huệ của Thượng đế, v&agrave; tận hưởng v&agrave; vui sướng trong n&oacute;. V&agrave; niềm vui c&oacute; h&agrave;ng triệu vẫn mưa r&agrave;o l&ecirc;n bạn, nhưng bởi v&igrave; t&acirc;m tr&iacute; đ&ograve;i hỏi của m&igrave;nh m&agrave; bạn kh&ocirc;ng thể thấy được ch&uacute;ng. T&acirc;m tr&iacute; bạn vội v&atilde; để được th&agrave;nh c&ocirc;ng, để l&agrave; ai đ&oacute; đặc biệt, đến mức bạn bỏ lỡ mọi niềm vinh quang đang c&oacute; sẵn.&nbsp;B&igrave;nh thường l&agrave; phi thường. Đơn giản tức l&agrave; đ&atilde; về nh&agrave;.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Nhưng điều đ&oacute; c&ograve;n tuỳ: ch&iacute;nh với từ 'b&igrave;nh thường' v&agrave; bạn bắt đầu cảm thấy vị đắng hơn - thường thế sao? m&igrave;nh m&agrave; lại b&igrave;nh thường sao? C&oacute; thể người n&agrave;o đ&oacute; kh&aacute;c l&agrave; b&igrave;nh thường nhưng bạn đặc biệt. C&aacute;i đi&ecirc;n kh&ugrave;ng n&agrave;y, c&aacute;i loạn thần kinh n&agrave;y tồn tại trong t&acirc;m tr&iacute; mọi người.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Người Arabs c&oacute; một chuyện cười đặc biệt về điều đ&oacute;. Họ n&oacute;i rằng khi Thượng đế tạo ra con người, &ocirc;ng ấy th&igrave; th&agrave;o điều g&igrave; đ&oacute; v&agrave;o tai từng c&aacute; nh&acirc;n v&agrave; &ocirc;ng ấy n&oacute;i: &quot;Ta chưa bao giờ l&agrave;m một người đ&agrave;n &ocirc;ng giống như con hay người đ&agrave;n b&agrave; giống như con - con l&agrave; đặc biệt. Mọi người kh&aacute;c đều chỉ l&agrave; người thường.&quot;&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&Ocirc;ng ấy cứ chơi c&aacute;i tr&ograve; đ&ugrave;a n&agrave;y v&agrave; mọi người tới thế giới đầy những chuyện nhảm nh&iacute; n&agrave;y - rằng &quot;M&igrave;nh l&agrave; đặc biệt. Đ&iacute;ch th&acirc;n Thượng đế đ&atilde; n&oacute;i thế, rằng m&igrave;nh l&agrave; duy nhất.&quot; Bạn c&oacute; thể kh&ocirc;ng n&oacute;i thế bởi v&igrave; bạn nghĩ những người thường n&agrave;y sẽ kh&ocirc;ng c&oacute; khả năng hiểu n&oacute;; bằng kh&ocirc;ng sao phải n&oacute;i? - kh&ocirc;ng c&oacute; nhu cầu n&oacute;i. V&agrave; sao lại tạo ra rắc rối cho bản th&acirc;n m&igrave;nh? Bạn biết, v&agrave; bạn tuyệt đối chắc chắn về điều đ&oacute;.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>V&agrave; mọi người đều trong c&ugrave;ng một con thuyền: chuyện đ&ugrave;a n&agrave;y kh&ocirc;ng chỉ được chơi tr&ecirc;n bạn. Thượng đế cứ chơi c&ugrave;ng tr&ograve; đ&ugrave;a n&agrave;y cho mọi người. C&oacute; thể ng&agrave;i đ&atilde; dừng việc l&agrave;m điều đ&oacute; v&agrave; ng&agrave;i chỉ gắn c&aacute;i m&aacute;y t&iacute;nh v&agrave;o cứ lặp lại c&ugrave;ng một điều, một thiết bị m&aacute;y m&oacute;c.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Điều đ&oacute; tuỳ thuộc v&agrave;o c&aacute;ch bạn diễn giải. Từ 'b&igrave;nh thường' l&agrave; cực k&igrave; c&oacute; &yacute; nghĩa - nhưng điều đ&oacute; c&ograve;n tuỳ! Nếu bạn hiểu... Những c&acirc;y n&agrave;y l&agrave; b&igrave;nh thường. Chim ch&oacute;c n&agrave;y l&agrave; b&igrave;nh thường. M&acirc;y l&agrave; b&igrave;nh thường. C&aacute;c ng&ocirc;i sao l&agrave; b&igrave;nh thường. Đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao ch&uacute;ng kh&ocirc;ng loạn thần kinh. Đ&oacute; l&agrave; l&iacute; do tại sao ch&uacute;ng kh&ocirc;ng cần tr&agrave;ng kỉ của nh&agrave; t&acirc;m thần n&agrave;o. Ch&uacute;ng l&agrave;nh mạnh, ch&uacute;ng đầy nhựa sống v&agrave; cuộc sống. Ch&uacute;ng đơn giản l&agrave; b&igrave;nh thường! Kh&ocirc;ng c&acirc;y n&agrave;o đi&ecirc;n m&agrave; đi cạnh tranh, v&agrave; kh&ocirc;ng chim ch&oacute;c n&agrave;o bận t&acirc;m tới con chim quyền lực nhất tr&ecirc;n thế giới - kh&ocirc;ng chim ch&oacute;c n&agrave;o quan t&acirc;m tới điều đ&oacute;. N&oacute; đơn giản cứ l&agrave;m việc của m&igrave;nh, v&agrave; tận hưởng n&oacute;. Nhưng điều đ&oacute; tuỳ thuộc v&agrave;o diễn giải của bạn.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Một &ocirc;ng bố đưa đứa con trai nhỏ tới nh&agrave; h&aacute;t th&agrave;nh phố để mở mang văn ho&aacute;. Người chỉ huy bước ra với que chỉ huy, rồi một nữ danh ca lớn cũng bước ra, v&agrave; c&ocirc; ấy bắt đầu h&aacute;t bản aria. Khi người chỉ huy vẫy que chỉ huy, đứa b&eacute; n&oacute;i, &quot;Bố ơi, sao &ocirc;ng kia lại đ&aacute;nh c&ocirc; kia?&quot;&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Người bố n&oacute;i, &quot;&Ocirc;ng ấy kh&ocirc;ng đ&aacute;nh c&ocirc; ấy đ&acirc;u - đấy l&agrave; người chỉ huy.&quot;&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>&quot;Thế nếu &ocirc;ng ấy kh&ocirc;ng đ&aacute;nh c&ocirc; ấy th&igrave; sao c&ocirc; ấy lại la l&ecirc;n?&quot; đứa b&eacute; hỏi.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Bất k&igrave; điều g&igrave; bạn thấy trong cuộc sống đều l&agrave; diễn giải của bạn. Với t&ocirc;i, từ 'th&ocirc;ng thường' l&agrave; cực k&igrave; c&oacute; &yacute; nghĩa. Nếu bạn nghe t&ocirc;i, nếu bạn nghe thấy t&ocirc;i, nếu bạn hiểu t&ocirc;i, bạn sẽ muốn chỉ l&agrave; b&igrave;nh thường. V&agrave;, l&agrave; b&igrave;nh thường th&igrave; kh&ocirc;ng cần tranh đấu cho n&oacute;. N&oacute; đ&atilde; c&oacute; rồi.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Thế th&igrave; mọi tranh đấu biến mất, mọi xung đột biến mất. Bạn đơn giản bắt đầu tận hưởng cuộc sống khi n&oacute; tới, khi n&oacute; hiển lộ ra. Bạn tận hưởng tuổi thơ, bạn tận hưởng tuổi thanh xu&acirc;n, bạn tận hưởng tuổi gi&agrave; - bạn tận hưởng cuộc sống của m&igrave;nh v&agrave; bạn cũng tận hưởng c&aacute;i chết của m&igrave;nh. Bạn tận hưởng mọi m&ugrave;a quanh năm - v&agrave; từng m&ugrave;a lại c&oacute; c&aacute;i đẹp ri&ecirc;ng của n&oacute;, v&agrave; từng m&ugrave;a lại c&oacute; c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; cho bạn, niềm cực lạc n&agrave;o đ&oacute; của ri&ecirc;ng n&oacute;.&nbsp;</p>
<p>&nbsp;</p>
<p>Tr&iacute;ch từ &quot;Kỉ luật của si&ecirc;u việt - Tập 3&quot;</p>
<p>(Ảnh: sưu tầm từ Internet)</p>

 

Quan điểm của thầy về thành công trong cuộc sống đời thường là gì? - tôi sợ thầy chống lại sự thành công! 

 

Tôi không chống cái gì mà cũng không ủng hộ cái gì. Bất kì cái gì xảy ra thì cứ xảy ra. Người ta không nên chọn lựa - bởi vì với chọn lựa là khổ. Nếu bạn muốn thành công bạn sẽ vẫn còn khổ. Bạn có thể thành công, bạn có thể không thành công; nhưng một điều là chắc chắn: bạn sẽ vẫn còn khổ. 

 

Nếu bạn muốn thành công, và bạn ngẫu nhiên thành công, bởi sự tình cờ, thì điều đó sẽ không thoả mãn cho bạn - bởi vì đây là cách thức của tâm trí. Bất kì cái gì bạn có được thì đều trở thành vô nghĩa, và tâm trí bắt đầu tiến lên trước bạn. Nó ham muốn thêm nữa, nữa và nữa - tâm trí không là gì ngoài ham muốn thêm nữa. Và ham muốn này chẳng bao giờ có thể được thoả mãn, bởi vì bất kì cái gì bạn có được, bạn bao giờ cũng có thể tưởng tượng ra hơn nữa. Và khoảng cách giữa cái 'nữa' đó và cái bạn đã có sẽ vẫn cứ là một hằng số. 

 

Đây là một trong những điều bất biến nhất trong kinh nghiệm con người: mọi thứ đều thay đổi, nhưng khoảng cách giữa cái bạn có và cái bạn muốn có vẫn cứ là một hằng số. 

 

Albert Einstein nói: Tốc độ của thời gian vẫn còn là hằng số - đó là hằng số duy nhất. Còn Phật nói: Tốc độ của tâm trí vẫn còn là hằng số. Và chân lí là ở chỗ tâm trí và thời gian không phải là hai thứ - chúng cả hai đều là một; hai cái tên cho cùng một thứ. 

 

Cho nên nếu bạn muốn thành công, bạn có thể thành công, nhưng bạn sẽ không bằng lòng. Và ý nghĩa của sự thành công là gì nếu bạn không bằng lòng? Và điều này, tôi nói, chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà bạn mới có thể thành công; khả năng lớn hơn là ở chỗ bạn sẽ thất bại, bởi vì bạn không săn đuổi thành công một mình - hàng triệu người cũng đang săn đuổi. 

 

Trong một đất nước sáu trăm triệu người chỉ một người mới có thể trở thành thủ tướng - và sáu trăm triệu người đều muốn là tổng thống hay thủ tướng. Cho nên chỉ một người thành công, còn toàn thể đám đông thất bại. Khả năng lớn hơn là ở chỗ bạn sẽ thất bại; về mặt toán học điều đó dường như còn chắc chắn hơn là thành công. 

 

Nếu bạn thất bại, bạn cảm thấy thất vọng; cả đời bạn dường như là cực kì lãng phí. Nếu bạn thành công, bạn lại chẳng bao giờ thành công; nếu bạn thất bại, thì bạn thất bại - đây là toàn bộ trò chơi. 

 

Bạn nói rằng bạn ngờ là tôi chống lại thành công - không, tôi đâu có chống lại. Bởi vì nếu bạn chống lại thành công, thế thì bạn lại có ý tưởng khác về việc thành công; đó là: làm sao vứt bỏ cái vô nghĩa này của việc thành công. Thế thì bạn có ý tưởng khác... lại một khoảng cách, lại ham muốn. 

 

Bây giờ, đây là điều làm cho mọi người thành sư, làm cho mọi người vào tu viện. Họ chống lại thành công. Họ muốn đi ra khỏi thế giới này, nơi có sự cạnh tranh - họ muốn trốn thoát khỏi nó để cho không có khiêu khích, không có cám dỗ; họ có thể nghỉ ngơi trong mình. Và họ cố gắng không ham muốn thành công - nhưng đây là một ham muốn! Bây giờ họ có ý tưởng về thành công tâm linh: làm sao thành công và trở thành một Phật, làm sao thành công và trở thành một Christ, làm sao thành công và trở thành một Mahavira. Lại một ý tưởng, lại khoảng cách, lại ham muốn - lại toàn bộ trò chơi. 

 

Tôi không chống lại thành công; đó là lí do tại sao tôi ở trong thế giới này bằng không tôi đã trốn đi rồi. Tôi không ủng hộ nó, tôi không chống lại nó. Tôi nói: Hãy là mẩu gỗ trôi dạt - bất kì cái gì xảy ra, cứ để cho nó xảy ra. Đừng có chọn lựa của riêng bạn. Bất kì cái gì đến trên con đường của bạn, hãy đón chào nó. Đôi khi nó là ngày, đôi khi nó là đêm; đôi khi nó là hạnh phúc, đôi khi nó là bất hạnh - bạn vô chọn lựa, bạn chỉ chấp nhận bất kì cái gì đang là hoàn cảnh. 

 

Đây là điều tôi gọi là phẩm chất của con người tâm linh. Đây là điều tôi gọi là tâm thức tôn giáo. Không ủng hộ không chống đối - bởi vì nếu bạn ủng hộ, thì bạn sẽ chống đối; nếu bạn chống đối, thì bạn sẽ ủng hộ. Và khi bạn ủng hộ cái gì đó hay chống đối cái gì đó thì bạn đã chia sự tồn tại ra làm đôi. Bạn có sự chọn lựa, và chọn lựa là địa ngục. Vô chọn lựa mới là thoát khỏi địa ngục. 

 

Hãy để cho mọi sự hiện hữu. Bạn chỉ di chuyển, tận hưởng bất kì cái gì trở nên sẵn có. Nếu thành công có đó, hãy tận hưởng nó. Nếu thất bại có đó, hãy tận hưởng nó - bởi vì thất bại cũng đem lại vài niềm vui mà không thành công nào có thể đem lại được. Thành công cũng đem lại vài niềm vui mà không thất bại nào có thể đem lại. Và một người không có ý tưởng nào của riêng mình thì lại có khả năng tận hưởng mọi thứ, bất kì cái gì xảy ra. Nếu người đó mạnh khoẻ, người đó tận hưởng sự mạnh khoẻ; nếu người đó ốm yếu, người đó nghỉ trên giường và tận hưởng cái ốm yếu. 

 

Bạn đã bao giờ tận hưởng ốm yếu chưa? Nếu bạn chưa tận hưởng nó thì bạn bỏ lỡ nhiều đấy. Chỉ nằm ra trên giường không làm gì cả, không lo nghĩ về thế giới, và mọi người chăm sóc bạn, và bạn bỗng nhiên trở thành quốc vương - mọi người chú ý, lắng nghe, yêu mến. Và bạn chẳng có gì mà làm cả, không lo nghĩ trong thế giới. Bạn chỉ nghỉ ngơi. Bạn nghe chim hót, bạn nghe nhạc, hay bạn đọc một chút, rồi ngủ lơ mơ. Điều đó thật tuyệt! Nó có cái đẹp riêng của nó. Nhưng nếu bạn có ý tưởng rằng bạn bao giờ cũng phải mạnh khoẻ, thế thì bạn sẽ khổ. 

 

Khổ tới bởi vì chúng ta chọn lựa. Phúc lạc


File Attachment Icon
con-duong-de-thanh-cong-01-1616.jpg